Nâu Nâu Viết

I live, love and write

Về những điều ta chưa bao giờ đủ can đảm nói ra

f:id:phammyan:20180608212830j:plain

Một buổi chiều bất chợt nhìn ra cửa sổ, thấy hàng anh đào đã xanh lá tự bao giờ. Nhìn lại, thấy mình vẫn chưa đặt bước chân đầu tiên trên con đường đã chọn và luôn tin tưởng. Thế là viết xuống những điều này, để tuổi trẻ dẫu có trôi nhanh như hai tháng qua cũng sẽ không hối tiếc.

 

1. Một khi đã dấn thân vào con đường nào thì phải nhắm đến cái đích xa nhất/ cái đỉnh cao nhất mà đi. Nghĩa là phải cho ra thành quả tốt nhất (mà bản thân có thể). Nếu trèo cao mà có ngã đau thì cũng đáng, đáng hơn đi bình thường mà cũng vấp té.

2. Có những điều vốn dĩ không thể là không thể, đừng quá cầu toàn những chuyện chưa xảy ra, làm tốt những chuyện trước mắt đã.

3. Học mỗi ngày.

4. Bất kỳ chuyện gì trên đời này, nhất định phải tin vào hai chữ “Duyên Phận”. Công việc, học hành, tình cảm. Bất kỳ điều gì hiện hữu trên đời này đều có lý do của nó. Tin vào đó mà cố gắng, đừng có lười.

5. Đừng lười. Đừng lười. Đừng lười.

6. Cách duy nhất để giữ trái tim bình thản chính là tập trung năng lượng cho một điều khác quan trọng hơn.

7. Lúc ta cảm thấy tự mãn với những gì bản thân đang có cũng chính là lúc ta tự đưa mình lên giá treo cổ của cuộc đời.

8. Cách tốt nhất để đi đến đích chính là vừa đi vừa tận hưởng cảnh đẹp trên đường. Đi nhanh hay chậm. Một mình hay hai mình. Vừa đi vừa hái một nhành hoa cài lên mái tóc cũng không phải là cái tội. Tất cả chính là lựa chọn của mỗi người. Miễn đừng bao giờ quên mình muốn cái gì - cần làm gì - phải đi đâu.

9. Tình yêu không tách khỏi học hành, công việc hay cuộc sống. Tình yêu là cuộc sống. Yêu là phải sống, phải học, phải làm việc.

10. Tình yêu đã, đang, sẽ và mãi không làm khổ hay huỷ hoại đời người ta bao giờ. Nhưng con người thì có. Hầu hết chỉ có họ tự làm khổ và huỷ hoại đời mình thôi.

 

 

20180608

 

PMA.