Nâu Nâu Viết

I live, love and write

Một cuộc chơi không công bằng.

f:id:phammyan:20220430002744j:image

Và tôi tin, tình yêu đẹp nhất luôn nằm ở cái kết. Nếu em yêu đủ nhiều, em sẽ đủ dũng cảm để tình yêu được chết trong êm đẹp.

------

Em gửi cho tôi tin nhắn đêm qua, nói rằng em đã thua thật rồi, thua không còn gì để chiến đấu tiếp nữa rồi. Tôi không trả lời em vội, vì mải nghĩ làm thế nào để đánh thức trái tim mong manh dễ tổn thương vốn đã nhận lấy thương tổn của em.

Tạm cho tình yêu là một cuộc thi đấu, thì trái tim của người ta yêu là chiến lợi phẩm mà ta có được khi giành phần thắng. Nếu tình yêu là một cuộc thi đấu, như mọi cuộc đấu khác, chắc chắn sẽ có những quy tắc nhất định. Đã là vận động viên thì phải tuân thủ đúng luật. Bằng không em sẽ bị cảnh cáo, hoặc là tệ hơn, bị cấm thi đấu mãi mãi.

Em ạ, tình yêu là một cuộc thi đấu không công bằng nhất mà tôi từng biết. Bởi lẽ người trao cho em huy chương vàng, phải, anh ta - người đang đứng trước mặt em kia, rất có thể sẽ trao phần thưởng duy nhất cho một người chạy về sau chót, một khán giả hoặc thậm chí là một người qua đường xa lạ nào đấy. Không quan trọng em đã cố gắng thế nào, đã bỏ ra bao nhiêu, có khi người ta yêu sẽ vô tình hay cố ý trao gửi nó cho một người thậm chí chẳng hề bỏ ra chút công sức nào. Em có thể cho điều đó thật không công bằng, nhưng tình yêu vốn dĩ là thế. Và đó chính là một trong những quy tắc mà em buộc phải biết khi bước vào cuộc yêu. Khi em yêu một người không có nghĩa là họ có trách nhiệm phải yêu lại em.

Tôi từng nghe người ta ca tụng tình yêu vô điều kiện, về những con người vị tha trong tình yêu. Tôi không cho điều đó là sai, và sẽ không bao giờ có ý nghi ngờ câu nói đó. Nhưng em ạ, tình yêu dạy cho em đẹp đẽ hơn khi biết tô son, chọn áo váy, tình yêu dạy cho em biết rưng rưng khi xem In the mood for Love, tình yêu khiến em biết thẹn thùng trước người con trai này mà không phải bất kỳ người nào khác. Tôi nói đến đây, em đã thấy tình yêu đủ đẹp đẽ chưa? Tình yêu xứng đáng nhận được sự tán dương tuyệt đối bởi những gì nó mang đến cho đời. Nhưng em ạ, tình yêu không làm khổ đời ai bao giờ. Đó là lý do người ta có câu “Tình yêu không có lỗi”. Phải, tình yêu rất trung tính, không đúng cũng không sai. Nếu em biết đặt tình yêu vào đúng vị trí của nó, tình yêu sẽ đẹp đẽ như những vần thơ người ta vẫn ra rả suốt. Nếu em vận dụng sai, thì tình yêu chỉ là công cụ làm tổn thương người em yêu, người yêu em và chính em thôi. Đó là lý do vì sao em phải biết luật, và tuân thủ đúng luật. Khi em hiểu ra rằng đối phương chẳng có nghĩa vụ phải đáp lại tình cảm của em, em sẽ bình thản trao đi tình cảm mà không cầu cạnh điều gì cao xa. Tôi cũng biết để yêu mà không kỳ vọng là rất khó, dường như bất khả thi. Nhưng em ạ, kỳ vọng trong tình yêu không đồng nghĩa với cưỡng cầu. Nhất là khi em đã nhận ra vị trí của mình trong cuộc yêu ấy, em càng nhất định không được cưỡng cầu. Khi em không cưỡng cầu nghĩa là em đã có một tình yêu thực sự đẹp. Khi em không cưỡng cầu, khi em có thể yêu ai đấy với kỳ vọng đơn sơ nhất, em sẽ có thể thành tâm chúc phúc cho họ. Hoặc là lặng lẽ ra đi đầy kiêu hãnh trước khi bức tường che chắn cho lòng tự trọng của em sụp đổ hoàn toàn. Và em có bằng lòng trao cho người em sẽ gọi là chồng một trái tim sứt sẹo và lòng tự trọng méo mó không?

Chúng ta đang sống trong thời đại mà mọi người đổ xô mua những quyển sách self-help một cách vô tội vạ. Tôi và em, và những bạn trẻ cùng thời chắc chắn đã từng à ồ vì những chân lý mà chúng ta đã từng được nghe, được dạy nhưng cũng đã quên bẵng đi từ khi nào. Em ạ, để tôi nói với em điều này: Hầu hết những thứ em cần trong đời là những thứ em đều đã được học từ khi còn ở mẫu giáo.

Em còn nhớ không khi còn bé, má thường dặn đi học nếu bị bắt nạt thì phải thưa với cô hoặc là mách với gia đình. Và hầu hết các vị phụ huynh sẽ dặn chúng ta giữ khoảng cách với người bạn đấy, đủ nhiều để họ không thể bắt nạt ta lần nữa. Tôi hy vọng em vẫn chưa quên. Câu nói ấy, hiểu rộng hơn nghĩa là em cần tâm sự khi em gặp tổn thương hoặc cảm thấy mình đang bị người khác làm tổn thương. “Ai đấy” mà em thật sự tin tưởng. Tâm sự để tìm cách không cho họ cơ hội tổn thương em lần nữa. Tại sao chúng ta biết giữ khoảng cách với người bạn bắt nạt ta năm đó mà không thể giữ một mức độ nhất định để người ta thương không làm tổn thương ta? Tại sao bài học đầu tiên về bảo vệ và trân trọng bản thân quan trọng đến thế mà ta có thể quên đi dễ dàng như vậy, để rồi cuống cuồng tìm cách chữa lành vết thương?

Nếu nói hôn nhân là nấm mồ chôn chung hai nhân vật chính ngay từ chương đầu tiên, thì tình yêu chưa đi đến hôn nhân chính là hai cái hố do mỗi người tự đào. Em cần biết đối phương đào cái hố nông sâu rộng hẹp thế nào, cho dẫu em có đào một cái gấp đôi gấp ba, hay thậm chí bé hơn thì em vẫn cần phải biết. Để em không hụt hẫng. Để em không phải ngước lên nhìn trời, tự hỏi “Tại sao?”. Bởi trong tình yêu không tồn tại câu trả lời cho hai chữ “Tại sao”.

Và em ạ, tình yêu không phải là một cuộc thi đấu, bởi không hề có thắng thua trong cuộc yêu. Có chăng là hạnh phúc và bình yên của chính em và người em yêu. Ta tìm đến nhau là vì khát khao bình yên và hạnh phúc. Tôi tin tình yêu đẹp là khi hai người có thể tìm thấy được hai thứ đó cho riêng mình, dù cuối cùng họ có đi cùng nhau hay không. Nếu em chấp nhận rằng không một ai trên đời phải chịu trách nhiệm cho hạnh phúc của em, em sẽ biết cách tự khiến mình hạnh phúc. Em sẽ bình thản nhận về hai tiếng “Xin lỗi” nếu lỡ đối phương không có cùng cảm xúc với em. Em sẽ đau, sẽ tổn thương, nhưng cũng sẽ kiêu hãnh ra đi. Và tôi tin, tình yêu đẹp nhất luôn nằm ở cái kết. Nếu em yêu đủ nhiều, em sẽ đủ dũng cảm để tình yêu được chết trong êm đẹp.

Nếu em vẫn nhất quyết cho rằng tình yêu là một cuộc thi đấu, tốt thôi, em nhớ phải chơi đẹp. Chơi đúng luật nghĩa là chơi đẹp. Thắng cũng quan trọng, nhưng chơi đẹp còn quan trọng hơn nhiều. Người ta sẽ nhớ một người chơi tử tế hơn là một người chơi tồi. Hãy cho anh ta cơ hội được nhớ về em với một cái kết đẹp. Hãy để anh ta dù không yêu em (nữa) cũng không thấy phiền hà nếu ai đó vô tình nhắc về em. Hãy cho tình yêu của em cơ hội được nâng niu và trân trọng như nó đáng lẽ ra phải có. Nếu anh ta chẳng nhớ gì đến em, nghĩa là anh ta vốn dĩ không dành cho em ngay từ đầu. Em còn tiếc rẻ gì cuộc chơi không có phần mình khi còn biết bao cuộc chơi thú vị hơn đang đợi em phía trước.

Và tôi mong em đừng quên, rằng em cũng có cuộc chơi của riêng mình.

 

PMA.

 

P/s: Hôm nay xem lại trang Facebook mới thấy đã lâu quá mình không post gì cả nên lựa ra một bài mình chưa post để hâm lại. Cảm ơn bạn vì đã đọc bài viết của mình.